Sáng tác

Trò chuyện cùng sen - Thơ Huỳnh Thúy Kiều

Huỳnh Thúy Kiều
Thơ 06:00 | 03/10/2025
Baovannghe.vn- Thơm từ hương đất phù sa/ Là sen lấp lánh mặn mà duyên quê
aa

Trò chuyện cùng sen

Thơm từ hương đất phù sa

Là sen lấp lánh mặn mà duyên quê

Từ trong tứ phía vọng về

Ướp đêm chạy dọc triền đê đón mùa

Bình minh lay thức giấc chưa?

Trong vòm sương nõn sen lùa hương bay

Tinh khôi mấy đóa thơ ngây

Chen từ kênh rạch miệt mài bùn nâu

Thơm từ bãi mía nương dâu

Chắt chiu từ những dãi dầu nắng mưa

Mấy sông mấy suối cho vừa?

Mẹ ngồi nhặt thóc phơi mùa lên xanh

Bàn chân rong ruổi quẩn quanh

Tìm về ký ức dỗ dành hương em

Trắng đêm ủ lạ thành quen

Ru đời gió bụi buộc mềm tơ sen

Nghĩa địa làng - Thơ Võ Văn Trực Quán nhỏ - Thơ Lưu Quang Vũ Mùa thu của em - Thơ Quang Huy Thời tiết - Thơ Trần Nhuận Minh Tình phù sa - Thơ Huỳnh Thúy Kiều
Tự ngẫu - Thơ Lại Duy Bến

Tự ngẫu - Thơ Lại Duy Bến

Baovannghe.vn- Đi/ những bước đi chỉ có thế thôi./ tôi quay lại ướm vào vết cũ
Hà Nội trở thành thành viên “Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu”

Hà Nội trở thành thành viên “Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu”

Baovannghe.vn - Ngày 4/12, Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên hợp quốc (UNESCO) đã chính thức công bố 72 thành phố của 46 quốc gia, trong đó có Thủ đô Hà Nội của Việt Nam được công nhận là thành viên Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu của UNESCO.
Đại biểu Quốc hội đề nghị: Tạo điều kiện để Báo chí vận hành dựa trên công nghệ

Đại biểu Quốc hội đề nghị: Tạo điều kiện để Báo chí vận hành dựa trên công nghệ

Baovannghe.vn - Trong phiên làm việc ngày 4/12, Ủy ban Thường vụ Quốc hội cho ý kiến về việc tiếp thu, chỉnh lý dự thảo Luật Báo chí (sửa đổi).
Đọc truyện: Một ngày nói tiếng người - Truyện ngắn của Hoàng Hải Lâm

Đọc truyện: Một ngày nói tiếng người - Truyện ngắn của Hoàng Hải Lâm

Baovannnghe.vn - Giọng đọc và hậu kỳ: Hà Phương; Đồ họa: Thùy Dương; Biên tập: Phạm Thị Hà
Trái tim của đất - Thơ Nguyễn Thánh Ngã

Trái tim của đất - Thơ Nguyễn Thánh Ngã

Baovannghe.vn- Cứ ngỡ đất vô hồn/ Cứ ngỡ đất vô ngôn