Phác họa ngắn về dòng sông mùa hạ
Những ý nghĩ mới về dòng sông
độc mộc chở tôi đi trên đó
không một bóng người chèo thay tôi khi mỏi
chuyện chỉ nói cùng sương khuya
và hàng cây muôn thuở vẫn soi mình
Khói khoảnh khắc này
mỏng và gầy
rời đi và hứa hẹn
mắt sông hoen cay những tâm hồn đã cạn
lòng sông thẳm buồn những đắm chìm không giới hạn
đời sông suốt thấu những thác lũ cuộc người
Tôi bắt đầu đi
khi những ước vọng viết nên chỉ là ký tự vô hồn
ngôn ngữ dòng sông sẽ xóa sạch
cách mùa hạ tìm đến
một tấm lòng hóa vào một đời sông
xin đừng gửi vào nơi đây một điều gì dễ mắc cạn
để mây xanh soi đến tận cùng
để khi xuôi dòng qua thung lũng kia sẽ tự tình cùng đỉnh núi
Niềm vui khác dần
đó sẽ là những lặng im có mùi hương cỏ dại
những sáng mai bến vắng tìm trăng đêm
phiến gỗ mềm lời trăm năm
gặp gỡ mà không cần hò hẹn
ven đôi bờ giấc mơ tự do sải cánh
Lạnh nốt quãng sông này
bàn tay tôi sẽ cầm chặt lấy mái chèo độc mộc
hơi ấm của rừng xa đi về
ý vị mùa thu sẽ đầy lên dấu vết mùa hạ
chân trời sẽ trả lại cho tôi những chiếc áo thuộc về mình
Khởi phát này tôi đón nhận
không trách tôi không dấn mình mùa xuân
cô đơn để quây quần
ngẩng mặt lên nhìn mây trời đang rộng
tôi đi đến tận cùng dòng sông…
| Nửa bóng... - Thơ Đỗ Minh Tuấn Lời biển - Thơ Nguyễn Ngọc Tung Phía sau nụ cười - Thơ Nguyễn Hữu Thăng Nghe quan họ ở Trường Sa - Thơ Hương Thảo Nguyên Mắm cá Hậu Giang - Thơ Chung Tiến Lực |