Sáng tác

Hạ cũ. Tản văn của Ngọc Hoài Lâm

Ngọc Hoài Lâm
Tản văn 10:00 | 18/08/2024
Baovannghe.vn - Chào hạ với những ngày nắng nóng, bỏng rát má hồng ai ngang trên hành lang của dãy lớp học. Những đốm Phượng đã lập lòe đỏ ối góc sân trường...
aa

Trên phòng làm việc nó nghiêng người quan sát và lắng nghe những thanh âm dưới sân trường đầy nắng qua ô cửa sổ, hai dãy lớp học thấp thoáng tà áo dài của ai bay trong gió, tiếng chim ca không ngừng hót véo von trên cành cây Phượng già, những tia nắng vàng óng nô đùa nhảy nhót len lỏi xuyên qua từng kẽ lá bàng xanh. Hạ về…

Nó nhớ Hạ cũ của nó, nhiều năm về trước nó cũng có những mùa hạ cũ, những tháng năm nó thường ngồi phía sau chiếc xe đạp cà tàng của cậu bạn cùng lớp tỏ tình với nó qua cuốn truyện Đoraemon. Đầu năm lớp 11 cậu từ đâu chuyển đến lớp nó học, rồi cậu mượn nó cuốn truyện doraemon, khi cậu trả lại cuốn truyện thì nó cũng nhận được bức thư tay ghi vội mấy dòng: Bạn tên là gì? Bạn bao nhiêu tuổi? Bạn có bạn trai chưa? Mình làm bạn với nhau nhé! Lúc đó nó đã nghĩ chắc cậu bạn đó thích nó chỉ vì nó học giỏi văn nhất lớp thôi chứ nó đâu có điểm gì đặc biệt. Rồi từ đó nó có một cái đuôi theo sau như bóng với hình, lúc đầu nó ghét ra mặt đấy và tỏ vẻ khá khó chịu nhưng vì nó có những giờ làm ca đến 22 giờ đêm mới ra về, nên hôm nào nó cũng được cái đuôi đó đạp xe sau hộ tống về tận cổng phòng trọ, vì vậy mà con đường đi làm về vào ban đêm của nó bớt trống trải và an toàn hơn và cũng dần dà con đường dẫn lối đến những trái tim trở nên đồng điệu hơn…

Hạ cũ - tản văn của Ngọc Hoài Lâm
Ảnh Internet

Cậu và nó đồng hành cùng nhau qua những năm tháng tươi đẹp của tuổi học trò, nó thì theo học khối c, nó học tốt môn Văn, cậu thì học khá hơn nó ở những môn tự nhiên nên hai đứa luôn bổ trợ và giúp đỡ nhau ôn tập và đạt được những kết quả tốt qua những kỳ thi của trường… Nó đã quen với món Hủ tiếu khô 10 nghìn một tô sau những buổi tan ca học cậu mua cho nó, nó đã quen những bịch bánh tráng cậu trộn và bỏ sẵn vào hộc bàn, quen cả cái khỏ đầu khi nó vò đầu bứt tai giải phương trình Hóa học. Và cả những ngày cậu chở nó đi học trên con đường ngập nước do trời mưa và thủy triều dâng, cậu đạp xe chạy băng băng và nói trời mưa ngập đường xe đạp thắng xe máy, cậu mới nói dứt câu thì ôi thôi nó nghe cái đoàng, thì ra là bánh xe sau nổ lốp… Thế là bất đắc dĩ cậu và nó trở thành diễn viên hài cho mấy đứa bạn được mùa cười hả hê…

Mùa hạ cuối năm ấy nó và cậu chuẩn bị cho kỳ thi tốt nghiệp quan trọng nhất đời mình, và chuẩn bị cho những lựa chọn trong tương lai khi rất nhiều ngã rẽ vào đời. Một buổi chiều tà khi hoàng hôn buông xuống thả những ráng nắng chiều lay động dưới dòng sông. Những cơn gió ngọt lành gợn đẩy làn nước sóng sánh lăn tăn, rất nhẹ nhàng nhưng cũng đủ làm xáo động cả lòng sông. Nó được mời đến phòng trọ của cậu chơi, một đứa con gái 20 tuổi lần đầu đối diện với những người lớn mà nó phải gọi là cô, là dì. Câu chuyện cứ xoay quanh tương lai của hai đứa nó, nào là tuổi tác bởi nó lớn hơn cậu 2 tuổi, rồi sự khác biệt vùng miền vì nó là người gốc Bắc, rồi hai đứa còn phải đi học, tương lai còn ở phía trước, hai đứa sẽ không hợp nhau…

Nó cảm nhận đầu nó bắt đầu ong ong, tai nó đang ù lên. Trong lồng ngực, trái tim của nó đang đánh trống liên hồi nóng ran. Nhưng nó vẫn kịp chào về rồi chạy ù ra lấy chiếc xe đạp. Nó lên xe phóng một mạch về phía thành phố, trời đã nhá nhem tối, nó không còn nhìn thấy con sông hồi chiều gợn lên từng con sóng nhỏ, mà chỉ có những làn gió dưới sông đang phà lên mặt nó mát rượi như xua tan cái khô khốc oi nồng trong lòng nó, như vỗ về tâm trạng bỏng rát của nó chiều nay. Nó cứ chạy, chạy về phía những ngọn đèn lung linh trên phố, để mặc cho tiếng gọi của cậu bạn nó vang vọng ở phía sau…

Cây Bàng vẫn xanh lá, cô Phượng già vẫn nở những đốm lập lòe mỗi khi nghe được tiếng ve kêu, tà áo dài của ai vẫn thấp thoáng bay trong gió, tiếng bạn bè vẫn gọi nhau trong lớp học oi ả…Chỉ có nó và cậu đã không còn là những mảnh ghép của tuổi học trò, cho dù có hay không cái buổi nó tới chơi phòng cậu ngày hôm đó thì câu chuyện học trò, tình cảm học trò của nó và cậu cứ lặng lẽ đi về hai phía con đường. Đã không còn những ngày cậu chở nó rong ruổi trên chiếc xe đạp trên con đường đến lớp dưới hàng cây Phượng vĩ … Nhưng vẫn là mùa Hạ cũ nó luyến nhớ rung động mỗi khi nghe được tiếng ve kêu…

Ngọc Hoài Lâm | Báo Văn nghệ

-----------

Bài viết cùng chuyên mục:

Má tôi - Tản văn của nhà văn Thanh Thảo | Báo Văn Nghệ "Trên tay một đoá Sen Hồng" tản văn của Lê Hà Ngân Sấu rụng mà thương Tản mản trà ở phố và ở núi Hà Nội và tôi - tản văn của Trần Thị Tuệ Anh
Người gieo hạt phù sa nghĩa tình. Bút ký của Diệp Bần Cò

Người gieo hạt phù sa nghĩa tình. Bút ký của Diệp Bần Cò

Baovannghe.vn- Tôi về ấp Sơn Ton, xã Cù Lao Dung, thành phố Cần Thơ vào một ngày tháng tám, khi miền Tây vào giữa mùa mưa, mang theo những cơn giông bất chợt.
Làng không còn xanh bóng tre

Làng không còn xanh bóng tre

Baovannghe.vn - Trước hết, hãy thử dừng lại một chút để hiểu cho tường tận hai tiếng “làng”. Làng (thôn, bản, tổ dân phố) - không chỉ là một đơn vị cư trú đơn giản trên bản đồ.
Bộ GD&ĐT: Có thể điều chỉnh Thông tư 29

Bộ GD&ĐT: Có thể điều chỉnh Thông tư 29

Baovannghe.vn - Bộ GD&ĐT vừa có văn bản gửi một số sở GD&ĐT lấy ý kiến góp ý dự thảo Thông tư sửa đổi, bổ sung Thông tư số 29/2024/TT-BGDĐT ngày 30/12/2024 của Bộ trưởng Bộ GDĐT (Thông tư 29) quy định về dạy thêm, học thêm.
Dàn nhạc Giao hưởng Đức biểu diễn tại Việt Nam nhân 50 năm thiết lập quan hệ ngoại giao

Dàn nhạc Giao hưởng Đức biểu diễn tại Việt Nam nhân 50 năm thiết lập quan hệ ngoại giao

Baovannghe.vn - Hướng tới kỷ niệm 50 năm thiết lập quan hệ ngoại giao giữa Việt Nam và Cộng hòa Liên bang Đức (1975 – 2025), vào hai đêm 20 và 21/12, tại Nhà hát Hồ Gươm, Hội Nhạc cổ điển Việt Nam tổ chức hòa nhạc mang tên Tấu khúc lưỡng cực – A Rhapsody of Two Worlds.
Tự ngẫu - Thơ Lại Duy Bến

Tự ngẫu - Thơ Lại Duy Bến

Baovannghe.vn- Đi/ những bước đi chỉ có thế thôi./ tôi quay lại ướm vào vết cũ