Sáng tác

Giao mùa - Thơ Mai Hoàng Hanh

Mai Hoàng Hanh
Thơ 06:00 | 23/11/2025
Baovannghe.vn- Xạc xào ngọn gió heo may/ Chiều rơi lạc tiếng chim bay cuối đồng
aa

Giao mùa

Xạc xào ngọn gió heo may

Chiều rơi lạc tiếng chim bay cuối đồng

Thu đi theo nắng mênh mông

Hoàng hôn gánh khói sang đông bồi hồi

Nõn mây bảng lảng lưng đồi

Bờ sông ru khúc lở bồi thuở xưa

Vẳng đâu vài tiếng chuông chùa

Triền đê vạt gió giao mùa bung biêng

Trăng về lững thững bên hiên

Chắt chiu hơi ấm mẹ têm lửa hồng

Sương mòn ru giấc mùa đông

Thời gian hong sợi tóc bồng bềnh rơi

Cơn mưa rót tiếng ạ ời

Bếp quê lấp loá bóng người vớt trăng

Giao mùa se sắt mưa giăng

Mẹ ơi, đông ấm khâu bằng khói sương.

Sau lũ - Thơ Bùi Sỹ Hoa Sẩy sàng lục bát chân quê - Thơ Lương Cẩm Quyên Mỗi ban mai - Thơ Đoàn Trọng Hải Sen - Thơ Phùng Văn Khai Ơi bên kia - Thơ Đỗ Quảng Hàn
Tự ngẫu - Thơ Lại Duy Bến

Tự ngẫu - Thơ Lại Duy Bến

Baovannghe.vn- Đi/ những bước đi chỉ có thế thôi./ tôi quay lại ướm vào vết cũ
Hà Nội trở thành thành viên “Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu”

Hà Nội trở thành thành viên “Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu”

Baovannghe.vn - Ngày 4/12, Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên hợp quốc (UNESCO) đã chính thức công bố 72 thành phố của 46 quốc gia, trong đó có Thủ đô Hà Nội của Việt Nam được công nhận là thành viên Mạng lưới các Thành phố học tập toàn cầu của UNESCO.
Đại biểu Quốc hội đề nghị: Tạo điều kiện để Báo chí vận hành dựa trên công nghệ

Đại biểu Quốc hội đề nghị: Tạo điều kiện để Báo chí vận hành dựa trên công nghệ

Baovannghe.vn - Trong phiên làm việc ngày 4/12, Ủy ban Thường vụ Quốc hội cho ý kiến về việc tiếp thu, chỉnh lý dự thảo Luật Báo chí (sửa đổi).
Đọc truyện: Một ngày nói tiếng người - Truyện ngắn của Hoàng Hải Lâm

Đọc truyện: Một ngày nói tiếng người - Truyện ngắn của Hoàng Hải Lâm

Baovannnghe.vn - Giọng đọc và hậu kỳ: Hà Phương; Đồ họa: Thùy Dương; Biên tập: Phạm Thị Hà
Trái tim của đất - Thơ Nguyễn Thánh Ngã

Trái tim của đất - Thơ Nguyễn Thánh Ngã

Baovannghe.vn- Cứ ngỡ đất vô hồn/ Cứ ngỡ đất vô ngôn