Đường biên mùa Hạ
Những con đường chưa có bàn chân
mà đã cũ trong nỗi nhớ
một tiếng chim bị gió chiều tha đi mất
tiếng nói bỏ hoang trong bóng râm
đám mây cúi xuống
một không gian bão hoà trong lá khô
nắng bên kia đồi chợt hong ấm một cái nhìn
mùa hạ nào chết trong tiếng ve sầu
chơi vơi kỷ niệm
những ký ức như xác ve
gửi nỗi đau trên nhành lá
một tiếng ho của bầu trời ráng ửng
như vệt máu dài
sự chuyển động của sắc màu luôn hấp hối
để cấu thành hoạ phẩm tuyệt mỹ
những chiếc lá miết nụ hôn dài
rộn ràng xao xác lạnh
sẽ có ngày rụng xuống một hoang mang
chuyến tàu băng qua rừng lá rối
những đường biên tưởng tượng
vắt qua dư âm mạng nhện
một mùa người đi qua
một mùa hoa tóc trắng
kiêu hãnh trong vũ trụ buồn
những khổ đau lao về phía trước
tiếng còi tàu sót lại tiếng ve ran.
| Nửa bóng... - Thơ Đỗ Minh Tuấn Lời biển - Thơ Nguyễn Ngọc Tung Phía sau nụ cười - Thơ Nguyễn Hữu Thăng Nghe quan họ ở Trường Sa - Thơ Hương Thảo Nguyên Mắm cá Hậu Giang - Thơ Chung Tiến Lực |