Đốt đồng
Giữa lụa là cuộc thế mẹ vẫn mặc áo rách
thương cánh đồng, đầu trần đón nhận bao giả trá
chỉ đời lúa cỗi cằn
nỗi đau là rất thật
Năm tháng dửng dưng
gương nát trong tro bụi
luồn trong cổ họng vội vã mưa cơn
trưa mệt mỏi ngọn gió hoang mờ ảo
rụng ý nghĩ mùa chúng ta tàn lụi
lặn hụp trong nước những tượng đài
cánh tay sóng táp vào cõi nhớ
Không giữ được hạt cải mẹ chăm bẵm giao cho
gieo neo ý nghĩa đời mình
buông lơi đôi tay nước
khối hỗn mang mù mịt.
| Ngày mới rộn ràng - Thơ Nguyễn Thủy Bà ốm - Thơ Trần Kế Hoàn Chuyện nhà Trời, Đất - Thơ Đặng Toán Chải tóc cho bà - Thơ Trần Văn Lan Viết cho cha trong một chiều lặng gió - Thơ Phan Đại Duy |