Chu Cẩm Phong bên dòng sông quê mẹ
Những trảng cát gối đầu về đất mẹ
Cát gọi ta dằng dặc suốt đêm trường
Cát quật khởi dựng muôn trùng bão cát
Xoá đêm dài đòi lại một quê hương
Những cồn cát lật từng trang nhật ký
Chu Cẩm Phong viết trên cát mỗi ngày
Anh đã lấy chính máu mình để viết
Dưới hầm sâu từng trang máu dâng đầy
Anh ngã xuống bên dòng sông quê mẹ
Nhớ Hội An mà không kịp trở về
Sóng Thu Bồn mở từng trang nhật ký
Người yêu anh thắp một nén sao khuya
Con của mẹ đã hoá thành cát đỏ
Bao người con hoá cát dọc chân trời
Còn lại mẹ hoá thân làm tượng đá
Nỗi thương đau đã hoá đá ngàn đời
| Giao diện bình yên - Thơ Phan Duy Những người đi năm ấy - Thơ Lưu Quang Vũ Những em bé Song Tử Tây - Thơ Trần Nhã My Ô cửa - Thơ Lê Thị Mỹ Ý Hoa sa mạc - Thơ Nguyễn Đắc lập |